Cuộc sinh sống bọn họ không hẳn chỉ cấu thành từ nụ cười cùng đông đảo niềm vui, phần lớn điều hạnh phúc. Đó còn là những nỗi bi tráng, đông đảo nhức thương thơm với chán nản phong toả, nó khiến con người ta dường như mong muốn té quỵ xuống với quan yếu bước tiếp, chúng ta nhỏng không hề thiết tha với cuộc sống đời thường với cấp thiết tìm kiếm được vào ấy những điều xuất sắc đẹp nhất.
Có đôi khi, bạn ta đau khổ đến mức chỉ muốn ngủ một giấc thật dài và không lúc nào thức giấc lại, nỗi ai oán gì và lại đau khổ mang lại thế? Tình yêu ư? Ồ không…Và sau chùm thơ về cuộc sống trung khu trạng thuộc phần đông áng thơ bình yên trong cuộc sống đời thường, lúc này, mời các bạn cùng liếc qua hầu như bài xích thơ trung tâm trạng viết về nỗi bi tráng vào cuộc đời, đông đảo thống khổ, u sầu vào cuộc sống qua đều hồn thơ đầy cảm hứng. Chùm thơ về cuộc đời chán nản và bi quan với cuộc sống thường ngày căng thẳng mệt mỏi sốt ruột này tôi tham khảo cùng tuyển chọn lựa chọn từ nhiều người sáng tác. Chúc chúng ta bao gồm thời gian thiệt đẹp nhất mặt phần nhiều vần thơ về cuộc sống đời thường tốt cùng đau đớn, vai trung phong trạng nhất!

1, Có Lúc …
Có thời điểm vẩn vơ ngồi hátNgậm ngùi ngày tháng đi quaDĩ vãng rớt vào lơ đãngNụ hôn ngày cũ nhạt nhòa
Có thời điểm nkhiến ngô lặng lặngDõi theo ký kết ức một thờiTình yêu hư hao, chảy vỡCõi lòng nức nẻ rụng rơi
Có cơ hội đờ đẫn hiên vắngMộng mơ sẽ đựng cánh bayTương lai có lẽ ngán nảnTìm đưa ra giây phút miệt mài
Có lúc âm thầm nhung nhớKỷ niệm chuyện bọn chúng bản thân thôiBỗng dưng tlặng òa nức nởVuột tay ngày cũ qua rồi(Tử Nhi)
2, Cuộc Đời Chán Nản
Rượu thnóng vào tlặng sẽ nóng lòng?Hay càng buốt rét thân trời đông?Hay là tất cả niềm đau khổSẽ chực trào tuôn nphân tử má hồng?
Hãy rót đến tôi bát rượu đầyTôi cần được uống để còn sayÐể tôi không hẳn là tôi nữaÐừng để cho tôi tỉnh mộng nầy
Tôi mong mỏi quên đi kiếp có tác dụng ngườiThân tàn ma gàn, kẻ tàn hơiLà tôi, kiên cố lẽ là tôi đóChán chán nản còn phía trên giữa khu đất trời
Chất rượu thnóng dần dần trong trí nãoVô tình đập đổ vỡ chén ly bôiQuanh tôi trời khu đất cuồng điên quáGục xuống, tai nghe rợn tiếng cười
Cười kết thúc rồi khóc cùng với đê mêChập chờn say thức giấc thân hoang khêVà vào quả đât vô hình ấyHồn hốt nhiên cất cánh xa chẳng ước ao về(Ttbn)
3, Chán Nản
Đời trôi qua nỗi bi đát còn lại đóChầm chậm dưng nlỗi con nước trsinh sống vềBiết bao chiều chân kỳ lạ bước lê thêBỗng bỗng nhiên thấy ham không còn nữa
Cơn bão tuyết chiều đi ngang qua cửaWhite kế bên trời, sầu hóa học đựng vào tôiKhông ngày vui bi ai cũng chỉ cố gắng thôiThật mong mỏi bước mau từ trần nlắp ngủi
Ước vọng mãi chỉ mang thêm bi đát tủiNgàgiống như đêm lủi thủi gót chân hoangNhững chỗ qua toàn thấy chình ảnh điêu tànNgười phú rẫy kẻ quàng vai áo hận
Nếu vẫn biết mặt đường tình luôn luôn lận đậnSao còn yêu thương còn gật đầu đau thương?Để tối tối trơ mắt trong cả canh trườngNhìn quanh luẩn quẩn ngàn pmùi hương tràn bóng tối!(Cạn Nguồn)
4, Cuộc Đời Tựa Dòng Sông
Cuộc đời ngẫm tựa chiếc sôngCũng ghềnh thác, cũng long đong lsinh sống bồikhi cuồn cuộn, cơ hội êm trôiBờ em dâu biếc bờ tôi trăng vàng
Tình ta một vết chấm thanChậm chân lỡ chuyến fan sang với ngườiGiá nhỏng lời chẳng không đúng lờiHẳn em bắt buộc vợ hẳn tôi bắt buộc chồng
Để giờ đồng hồ mặt đục bên trongBiết ai chia sẻ nỗi lòng đầy vơiThôi đành buồm ngược gió xuôiBờ em nắng và nóng nhanh chóng bờ tôi mưa chiều(Tân Quảng)
5, Cuộc Sống Chán Nản
Hôm ni nắng nóng ấm với trời xanhCó giờ đồng hồ chyên kêu làm việc bên trên cànhChỉ gồm tôi là ko vớ cảTất cả không bên cạnh cái lạnh tanh
phần lớn khi tôi mong bị tiêu diệt mang đến xongCkhông còn nhằm nguôi ngoai phong côn trùng hận lòngChết nhằm chôn vùi theo tất cảCho hồn thanh khô thản cùng với lỗi không
Sao trái tlặng tôi cứ đập hoàiTôi như thế nào luyến tiếc nuối cõi trần aiSao tôi không chết mang lại xong chuyệnTôi sợ quá rồi hầu hết đắng cay
Tôi cười Khủng lắm có ai ngheChẳng tất cả dư âm vọng vỉa hèChỉ tất cả chảy thương buồn réo gọiBên bờ vực thẳm phong vân che
Có cần tuyệt là không có phảiTôi vày chi phí kiếp trả nợ đâyKiếp nầy vướng buộc phải đời ngang tráiThì bay sao ra dòng nợ nầy
Mây white trôi đi có trở vềTôi tìm kiếm dư lệ đắng bờ môiÐể nuốt trôi bước vào lòng mộTôi đắp hoàn thành rồi, đắp mang đến tôi
Nắng nóng không sao nóng nỗi lòngTôi tiếng hóa đá lạnh tàn đôngRồi đây sẽ có được linch hồn mớiVụt cánh tung cất cánh thân nắng và nóng hồng(Ttbn)

6, Phải Chăng
Phải chăng tình đã hếtAnh quên câu mong mỏi chờPhải chăng tình đã chếtThơ cạn mẫu, thờ ơ…Xa trông mùa thu nhớLời yêu thương thơm hôm nàoDòng đời song bến lởCon nước bi quan lao xao
Anh xa, đời nghiêng ngảChiều loang gót chân buồnXanh rêu tình khnghiền cửaThu tiến thưởng giọt tơ vương
Lạnh lùng tối lặng lắngTiếng mưa hay giờ lòng?Trăng tàn trong khoé mắtVỡ rơi tình bên song
Tìm đâu trong kỷ niệmPnhị phôi vết hẹn thềPhải chăng tình đã chết?Bóng đời buồn lê thê!(Hoàng Trúc)
7, Những Ngày Chán Nản
Chừng một ngày kia đang đi vào rồiMột ngày khu đất rét mướt lấp thân tôiMột ngày không có còn tôi nữaNgày ấy thế gian tất cả ngậm ngùi?
Một ngày không có rất nhiều mây trắngKhông có nắng và nóng vàng chiếu long lanhKhông có nghĩa là không có cảMột fan, khi xác vẫn lạnh lẽo tanh
Một ngày không tồn tại một fan quaMột xác thân khô liệm kính vàMột cỗ áo quan xác xơ lạnhMột mãnh linch hồn đột nhiên xót xa
Một ngày nuối tiếc cthị xã nhân gianÐể thấy từng nào chiếc phũ phàngNhìn xung quanh chẳng tất cả còn ai nữaNgoài dòng săng lạnh sương nhang
Từ cõi dương thế quá lạnh lùngThì hồn bảo quản tương tự như khôngTôi còn lưu luyến làm đưa ra nữaHồn hãy xua tan xuống chiêu mộ cùng(Ttbn)
8, Nụ Cười Tuyệt Vọng
Họ thấy tôi cười tôi vui lắmLúc nào thì cũng nngơi nghỉ nụ cười xinhNào ai biết được niềm nhức khổTôi đề xuất hai vai gánh một mìnhTôi đang bao lần sinh sống, Cống hiến và làm việc cho vuiVà cầm mang đến môi nsinh hoạt nụ cườiNhưng đang bao lần tôi thất bạiVì chẳng khi nào thấy lệ vơi
Tôi ước ao bình minh đã chẳng vềÐêm ngày bất minh bao phủ muôn nơiTừ nay không có bình minh nữaÐừng để cho tôi thấy khía cạnh trời
Tôi ao ước mang lại tôi ngủ giấc dàiKhông còn tỉnh dậy đón ngày maiTrần gian vẫn mãi ko rứa đổiVì ít hơn thêm 1 hình hài
Nlỗi ttách đang định thì tôi chịuKiếp nầy trả hết nợ mang đến xongMột mai đất rét mướt vùi thân xácTôi cũng lặng vui dẫu rét mướt lùng(Ttbn)
9, Chuốc Lấy Nỗi Buồn
Em vừa khuyến mãi nỗi buồn đêm vắngTa đem lại bi thảm đắng tối mưaĐời ảm đạm đột nhiên chốc lay đưaNiềm đau vụt tới cày bừa lòng ta
Nhấp một ngụm trăng tà nhẵn nhạtCổ độ sầu cọ xát tyên ổn đauMơ trăm chỉ thấy một màuGom vào ghnghiền lại tình nhức muôn chiều
Cho tình khóc lệ ùa phần thảmEm thiên thần buồn chiều thuNgông cuồng chẳng sợ hãi ngục tùNgu ngơ ta hái ảm đạm thu vĩnh hằng
Đắng thực bụng lòng băng dạ đáTím môi hồn mệt mỏi lã đau thươngSầu gieo xum xê dặm trườngĐời ta đắng chát trăm phương thơm chờ chờ…(Hồng Dương)
10, Chán Nản
Khổ một kiếp đời người trôi nổiĐã làm người trăm mối gian truânDương gian đau khổ bao lầnSương giăng mưa gió tảo tần ngược xuôiĐời tuyệt vời ngồi xơi sung rụngNằm tơ mơ vấp ngã bụng ngoại trừ hiênVần thơ bay bổng trăm miềnHá mồm đợi rớt sung ngay tức khắc mấy lúc.